Chiều xưa vạt nắng rơi trên dòng sông vắng
Ngoài đê một tiếng chim rơi trong tĩnh lặng
Nhẹ thơm làn khói rơm trên đồng
Ngẩn ngơ nghe tiếng ai than trong chiều hoang.
Một miền quê đã khắc sâu trong lòng ai
Bến nước cây đa sông dài
Ngày ấu thơ còn miệt mài
Miền đất nghèo ngơ ngác mái tranh tiêu điều
Lam lũ đôi tay mẹ yêu
Gió ru trong chiều tịch liêu.
Một dòng sông đã vút đi những chiều phai
Nay kiếp tha phương lạc loài
Sầu cố hương còn thở dài
Lòng vẫn ngỡ quê cũ bóng ai thẫn thờ
Trông ngóng mỗi khi chiều thơ
Nắng phai trong lòng đợi chờ.