Nửa đêm thức giấc trong vô vọng
Đêm sâu kéo dài giấc mơ đen
Lẻ loi chiếc bóng ôm hiu quạnh
Trở mình chợt nghe hồn buốt giá
Thầm mong thấy dáng thân yêu về
Trong hơi sương tan gót chân êm
Vời tay níu kéo chút hy vọng
Thèm lại được nghe tiếng: "Anh yêu!"
Anh cần, anh cần em! Dịu hiền trong khóe mắt
Ủi an, giọng êm ái vỗ về, bàn tay măng
Anh, vùng trời đông băng giá
Anh, mảnh vườn xuân xơ xác
Anh, dải mây thu tan tác
Anh, vạt nắng hạ hắt hiu
Anh cần, anh cần em, anh cần em
Em, lời mẹ ru âu yếm
Em, nguồn cảm thông bất biến
Em, tình yêu thương miên viễn
Em, dòng suối ngọt vô biên
* Anh cần, anh cần em
Anh cần, anh cần em… em ơi!