Nếu biết sớm mai chẳng ai thức dậy
Gượng làm gì hôm nay cho lần cuối
Điều đó lớn lao hoặc nhỏ bé cũng không sao
Gạt tiếng nói lạ giằng co suy tính đắn đo thiệt hơn
Sống chết mong manh nơi kia bao nhiêu tuyệt vọng.
Nhưng tôi tin rằng mình không cúi đầu
Nguy nan sự sống chỉ còn le lói
Chợt biết lý do để làm tốt phút cuối cùng
Dường như số phận đã chọn ra phút đó để đặt lòng tin
Làm sao buông xuôi mọi điều cứ thế tiêu tan.
[ĐK:]
Anh sẽ đến để luôn được bên em
Giữa bóng đêm đen mịt mù anh muốn chở che cho em
Anh sẽ tới vượt qua ngàn cái chết
Muốn nắm tay em ôm em thật chặt đến hơi thở cuối.
* Nếu sớm mai, xung quanh ta như vỡ vụn, hoang phế
Sống hay chết, lằn ranh chỉ như lớp khói mờ mỏng manh
Anh sẽ đến dẫu thân mình rách toạc đau đớn
Dẫu sợ hãi, nhưng không có ai có thể lẩn trốn
Oh...