Đừng khóc cho dù tất cả nhận lại chỉ là những tổn thương,
Đừng khóc cho dù một mai gượng cười nhạt nhòa bao vấn vương,
Đèn nhà ai sớm đã tắt rồi
một mình tôi đây vẫn *** ngồi gặm nhấm những thứ xa xôi.
Dường như trong cơn say,
đôi bước chân quen về nơi ấy,
chiều tàn dần trái tim não nề.
Dường như trong cơn mê,
ánh mắt dõi theo về nơi ấy,
dưới cơn mưa sao.
Chỉ là khoảnh khắc,
em vuốt tóc đã làm trái tim anh say.
Yêu em đến nay,
những mất mát nhận về riêng anh đây.
Có người nói thôi đừng tin,
thôi đừng tha thiết,
những thứ đau đầu,
rồi đi mau.
Tìm kiếm một người rất tốt còn tồn tại dù cả thế gian.
Nhận lấy một ngàn đau đớn bao đêm một mình nằm than vãn.
Vì người tôi yêu quá dễ dàng,
rồi người ra đi quá phũ phàng, để lại đây bao mất mát.
Đừng khóc cho dù tất cả nhận lại chỉ là những tổn thương,
đừng khóc cho dù một mai gượng cười nhạt nhòa bao vấn vương,
đèn nhà ai sớm đã tắt rồi
một mình tôi đây vẫn *** ngồi gặm nhấm những thứ xa xôi.
Chỉ là khoảnh khắc em vuốt tóc đã làm trái tim anh say.
Khi đã quá yêu, anh cũng chẳng ngần ngại cho em hay.
Những lời nói không còn vui, không còn tha thiết như lúc ban đầu, ngồi bên nhau.
Tìm kiếm chi lời yêu cuối nhạt nhoà còn lại những giấc mơ.
Tìm kiếm chi làn hơi ấm dối trá bỏ mặc đời bơ vơ.
Bình yên nơi đâu là dễ dàng, tìm lại ngày vui trong phai tàn, chỉ còn nỗi đau mất mát.
Đừng khóc cho dù tất cả nhận lại chỉ là những tổn thương.
Đừng khóc cho dù một mai gượng cười nhạt nhoà bao vấn vương.
Đèn nhà ai sớm đã tắt rồi, một mình tôi đây vẫn dáng ngồi, gặm nhấm những thứ xa xôi.
Tìm kiếm một người rất tốt còn tồn tại giữa cả thế gian,
nhận lấy muôn ngàn đau đớn bao đêm một mình nằm than vãn,
vì người yêu tôi quá dễ dàng, rồi người ra đi quá phũ phàng,
để lại đây bao mất mát.
Đừng khóc cho dù tất cả nhận lại chỉ là những tổn thương.
Đừng khóc cho dù một mai gượng cười nhạt nhoà bao vấn vương.
Đèn nhà ai sớm đã tắt rồi, một mình tôi đây vẫn dáng ngồi, gặm nhấm những thứ xa xôi.
Đèn nhà ai sớm đã tắt rồi, một người đâu đó vẫn dáng ngồi, chuyện cũ thành vết thương sâu.