Em thường nói anh luôn thờ ơ luôn hờ hững
Em thường nói anh như người điên như người dưng
Bao lời nói quan tâm mà như lời cay đắng
Theo một thói quen anh chìm sâu vào cảm xúc
Vì anh cố chấp ném nước mắt, ném đi bao lời chê cười
Và anh bước tiếp với tiếng hát, với đam mê từ tâm hồn
Vì anh biết trước sẽ có lúc những yêu thương lại đong đầy
Nên anh cố chấp, cố bước tiếp với đam mê từ tâm hồn oh uh yeah
Thức đủ những đêm dài ở Thủ Đức
Trong căn phòng rất cũ chưa một đêm nào đủ giấc
Một hai ba bốn theo nhịp beat anh gật gù
Đam mê làm lu mờ luôn con mắt bảo sao tình yêu anh thật mù
Đâu có gì phải xoắn dù là mưa hay là ngày nắng to
Anh bảo tâm hồn mình lắng theo âm nhạc mà không cần đắn đo
Em nói anh hay thờ ơ nhưng mà thật ra anh đang làm thơ đó
Chân thì bước thật nhanh nhưng mà đầu anh vẫn đang nằm mơ đó
Đôi khi anh vô tư vô lo như đang vô tâm
Lâu lâu anh hay luyên tha luyên thuyên trông hơi vô duyên
Nhưng khi bên nhau con tim mình đong đầy bao nhiêu yêu thương con trong này
Và bao lời thơ đang chờ thời cơ trao em anh hứa là xong ngay babe
Yeah anh không quan tâm ngày giờ vì anh không hay dày vò nên anh rất là vô lo
Em không cần phải lo vì ngày mai anh luôn luôn mỉm cười
Đời cho anh cay đắng thì anh lại cho bản thân một điểm mười
Anh sẽ luôn cố chấp thế thôi, biết trước sẽ có lúc những yêu thương lại đong đầy
Nên anh cố chấp và cố bước tiếp với đam mê từ tâm hồn woh uh ya