Tác giả: Lý Vũ Duy Phương
Lớp I : 1. Bình (Dương) (- -) (Xang). Quê mình (- -) rạng ngời tương (lai) (Xang). 2. Từ những (- -) bàn tay (- -) (Xang). Xây cuộc (đời) hôm nay (- -) (Xang). 3. Đã trải (bao) năm tháng miệt.
Tác giả: Bảo Phúc
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Dáng hoa gầy màu hoa trắng ngàn năm thủy chung. Cánh hoa đẹp tựa như tấm lòng em son sắt. Sớm mai hồng nàng Cúc Trắng. Hồn nhiên mơ mộng ngời lên trong màu mắt em. Tình yêu thương nồng cháy. Cuộc đời dù nhiều sương.
Tác giả: Trầm Nguyên
Buồn quá ! Buồn nghiêng vai thêm nặng đời. Lòng chỉ có một tình si, người đành lấy mất. Nụ hôn xưa ấm hồn này, giờ đôi môi hững hờ rồi. Đời trăm nỗi đau, ngọt ngào là khi có nhau. Buồn lắm ! Buồn quên vuốt mái tóc.
Tác giả: Trường Nguyên
Mây trời xanh thắm màu sông xanh. Chim én nô đùa chao nghiêng. Xuân sang mai vàng tươi thắm. Cúc xinh khoe sắc nở đều. Cành đào đua hương trong nắng đón mừng xuân sang. Xuân về xin chúc người nơi xa. Năm mới an lành ấm.
Tác giả: Xuân Hồng
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Cây đàn ghi ta của đại đội Ba. Khi hành quân xa. Cây đàn theo ta đi khắp nơi trên chiến trường. Từ miền Ðông đất mới. Ðàn cùng lên biên giới ca khúc quân hành. Cây đàn chúng tôi trở nên người bạn tâm tình. Khi vui.
Tác giả: Kim Khánh
Tôi làm lính ngoại biên từ Tchépone mới lại nghỉ dưỡng quân ít hôm sau non tháng quân - hành. Chuyện từ đêm đó. Lúc làng Vev ngủ yên có một loài hoa nở cuối rừng nghe thơm ngọt ngào hương tình ái. Loài hoa tôi chưa thấy.
Tác giả: Hồng Vân
Ca sỹ thể hiện: Thanh Lan (trước 75)
Có một người con gái tên Oanh. Mắt lệ đầy như những đêm mưa. Nàng cô đơn nhiều lắm. Tuổi mới mười lăm. Vừa được yêu thì bước sang ngang. Người có gia đình. Đời buồn chán cho nhau kiếp chồng chung. Oanh chẳng mong chẳng.
Tác giả: Lê Anh Chiến
Ca sỹ thể hiện: Dương Hồng Loan; Thu Giang
Mùa xuân đến rồi bản làng ơi, thơ Bác gọi dậy vang non sông. Kèn tiếng công vang dội khắp hai miền. Bác Hồ gọi ấy là mùa xuân đến. Ơ… Hỡi núi rừng quê ta cất lên muôn lời ca. Ta hát mừng chiến thắng. Ơ… Người con gái.