Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Vy Oanh
Mùa đông lạnh buốt dòng nhật kí. Ngày xưa cây với lá vui đùa. Thầm trong lòng lá chờ đợi cây. Trao yêu thương đến lá hi vọng. Rồi một ngày lá chợt bật khóc. Ở bên cây bao nhiêu nắng hồng. Chợt cơn giông nơi đâu kéo về nhẹ.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Đông Nhi & Bảo Anh
Thoáng thấy anh đi bên ai nơi cuối đường. Thầm trao dịu ngọt môi hôn. Đối với ai say mê quên lối về. Bỏ quên câu nói hẹn thề. Nếu biết trước bao yêu thương bao ưu tư sẽ trao về ai. Thì em đâu cần tiếc nuối. Đã biết thế nên.
Tác giả: Hoàng Cầm
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Lan
Mai anh đi rồi anh có buồn không anh. Mai anh đi rồi em thấy long tê tái. Trời xui chi gặp gỡ để rồi mỗi người ra đi một lối. Thương tiếc nhiều cũng dành thế thôi. Mai anh đi rồi anh nhớ gì không anh. Mai anh đi rồi.
Tác giả: Ngọc Loan
Ca sỹ thể hiện: Mỹ Lệ
Người đi đi mãi không về kỷ niệm. Trở về năm tháng mong tìm thấy mình. Thì ra năm tháng cuốn ta đi thật xa, xa mất rồi ngày vui xưa cũ. Người đi đi. mãi cuối đường đừng nhìn. Nhìn dòng sông cũ không tìm thấy mình.
Tác giả: Minh Kỳ
Ca sỹ thể hiện: Minh Kỳ
Anh thương em rồi anh về miền Tây. Anh quyết phen này đón nàng về dinh. Anh đón xe đò xuống qua Lục Tỉnh. Anh trót thương Nàng anh chẳng ngại đường xa. Thương em quê mùa nhưng em thủy chung. Như ánh trăng vàng sáng tận.
Tác giả: Cô Phượng
Ca sỹ thể hiện: Trường Vũ
Từ chốn xa tôi về vùng ngoại ô bé nhỏ thăm căn nhà năm đó. Giăng giăng hàng nước mưa. Lối cũ như xa mờ cây đứng lặng mong chờ. Mình tôi đếm bước chân trong cô đơn. Nhớ dáng ai cuối đường nghe nỗi buồn vào hồn (nào hơn).
Tác giả: Bảo Thạch
Ca sỹ thể hiện: Cao Thái Sơn
Cố giữ lấy những yêu thương lúc này không muốn quên đi bao kỉ niệm trong tim. Cố nắm lấy những tay buông hữ hờ không muốn xa đôi vai từng ôm lấy. Nếu bết trước chúng ta không thể nào đi đến nơi cuối đường mà còn bên nhau.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Đàm Vĩnh Hưng; Đàm Vĩnh Hưng
Đếm lá rơi ngoài song bao thu rồi mới hay mình vẫn chờ mong. Trở về lối cũ thương mùi nguyệt mơn man. Mê hoặc những kẻ lang thang suốt đời quên hết thời gian. Thuở ấy tuổi mười sáu, lỡ thương người chung đường chẳng.