Tác giả: Nguyễn Kim Tuấn
Em bây giờ có còn mộng mơ. Thuở ấy yêu đương tơ tưởng. Tơ tưởng một ánh trăng mòn. Em bây giờ có còn mong mỏi. Tình cũ duyên xưa. Cung đàn lỡ nhịp. Đành lòng buông. Từ đất Thần Kinh cố đô sầu. Khơi lại tình tôi.
Tác giả: Duy Thanh
Em cành hoa quý giữa Quỳnh Lâu. Anh như bướm bạch luyện quanh lầu. Biết mình lận đận đời phiêu lãng. Hay đâu con tạo khéo cơ cầu. Trang Ðài Ngọc Nữ đã tỏ dạ. Nên tình vui ngỡ chuyện dài lâu. Nhưng đây đã có nhiều.
Tác giả: Nguyên Jenda
Ca sỹ thể hiện: Quân A.P & Nguyên Jenda
Bước xuống phố lang thang. Thấy em lướt qua nhẹ nhàng. Vóc dáng ấy khiến anh hoang mang. Trái tim đã yêu vội vàng. Đông sang rồi. Mà lòng anh đây vẫn cứ mãi đơn côi. Nếu như, nếu như đến nay. Em vẫn còn dang dở, lonely. Hãy.
Tác giả: Tăng Duy Tân
Ca sỹ thể hiện: Tăng Duy Tân & Jade
Một ngày thức dậy, trời không nắng và thiếu vắng cơn mưa. Ta chợt nhận ra, xung quanh ta, cũng chẳng còn ai nữa. Không em cũng tốt, nhở, đỡ phải ngồi đôi co. Đỡ phải đợi em về và cũng đỡ phải buồn vu vơ. Ta như là gã.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Skysoul
Chiều tháng 7 về qua phố cũ đưa cánh hoa rơi trên lối vắng. Những kỉ niệm về em đọng lại thành mây bồng bềnh từng khối trắng. Sao trong lòng còn nhớ bóng em một người từng yêu loài hoa dại? Những cánh hoa đung.
Tác giả: Chưa Biết
(Và thời gian cứ trôi đi mãi, để anh nhận ra rằng... ..mình đã mất đi điều quí giá nhất trong cuộc đời, kể từ khi em ra đi). Lang thang trong đêm buốt giá, lang thang không biết đi về đâu? Lang thang qua bao phố.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Như Hexi
Em sẽ không quan tâm. Ngày trước anh từng yêu ai. Đã chấp nhận yêu. Nhìn về tương lai và cuộc sống ở hiện tại. Sẽ không ngần ngại lời dèm pha. Chấp nhận thứ tha không nhìn lại. Delete quá khứ copy hiện tại. Rồi ta.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: 365 Band
Xin chào nhau bằng câu ấm lòng. Dù sao ngày qua thì ta cũng yêu. Đừng xem rằng anh đây như giấc mơ. Thì xin những cơn mưa hôm nay hãy qua nơi này. Vì sợ rằng đến mai em lại về đây, nói "phải xa anh rồi". Đừng nói.
Tác giả: Mai Đức Vinh
Em rất xa và trăng rất cao. Loài người đã tìm đến trăng. Ta chưa tìm đến em. Ơi em ! Ơi em ! Cuộc đời còn hoang phế. Mười hai ngàn dặm đường bay. Ta loài chim mỏi cánh. Ngây ngất giữa trời. Hoài vọng một giấc mơ.