Tác giả: Đinh Trầm Ca
Ca sỹ thể hiện: Bằng Kiều
Đời tôi khác chi hải đảo, tương tư, sóng vỗ đêm mưa. Buồn tênh, cuối ghềnh giông bão, ngày tháng điên cuồng đợi ai? Đợi ai bóng trăng chếch? Đợi ai mây mù giăng? Đợi ai mây mù giăng nơi nơi? Ôi tháng năm! Tôi âm.
Tác giả: Nguyên Chấn Phong
Ca sỹ thể hiện: Đỗ Tú Tài; KhaLy Nguyễn
Ngày đó tôi yêu em, con tim mang dối lừa. Cũng bởi tôi nghĩ rằng yêu làm chi để rồi khổ đau. Hờ hững mang cho em niềm đau và nước mắt. Tôi lấy đó làm vui để hãnh diện khoe với người ta. Ngày tháng cũng trôi qua tôi quen.
Tác giả: Chua Biết
Từ ngàn xưa phương thành Ca Tỳ La Vệ. Tất Đạt Đa thái tử con vua Tịnh Phạn. Thời niên thiếu sống trong nhung lụa êm ấm. Thương chúng sanh lạc loài trong kiếp luân hồi. Rồi một hôm bên thành Ca Tỳ La Vệ. Tất Đạt Đa quyết.
Tác giả: Trần Thiện Thanh
Ca sỹ thể hiện: Nhật Trường
1. Từ dạo xa em từ 1 cơn điên anh mang con tim thiếu vắng em vượt trời mây. Từ ngày anh đi từ ngày sân bay anh không dám ngó em cúi mặt tội lỗi anh. Một nụ hôn nhanh mùa hè long lanh nắng gió trên đôi mi em mềm giọt nắng.
Tác giả: Vũ Tuấn
Trong sương mai lạnh giá khung trời. Cánh hoa đào thắm tươi nở rộ. Bầu trời trong ngàn tia nắng. Soi sáng lung linh cánh hoa đào. Một ngày đẹp cùng nhau đến nơi này. Ngắm hoa mau nhanh chân kẻo hoa héo. Về đây ngắm cánh đào.
Tác giả: HẰNG VANG
Ca sỹ thể hiện: Thùy Dương; Trường Sơn; HUY KHANG
Từ ngàn xưa phương thành Ca Tỳ La Vệ. Tất Đạt Đa thái tử con vua Tịnh Phạn. Thời niên thiếu sống trong nhung lụa êm ấm. Thương chúng sanh lạc loài trong kiếp luân hồi. ***. Rồi một hôm bên thành Ca Tỳ La Vệ. Tất Đạt Đa quyết.
Tác giả: Ngọc Châu
Ca sỹ thể hiện: Khánh Linh
Mùa xuân mùa xuân theo những làn gió. Theo những cánh sóng về nơi đảo xa. Tình yêu là đây ở nơi chập chùng khơi. Trường Sa. Theo những cánh én về nơi đảo xa. Theo những con gió về nơi đảo xa. Tình yêu là đây ở nơi chập chùng.
Tác giả: Phùng Khánh Linh
Ca sỹ thể hiện: Phùng Khánh Linh
Làm sao cho mi thôi ướt trong đêm lạnh giá, dù tiếc nuối em không thể mang anh quay lại như hôm qua. Vì anh đã coi em như người dưng, không thể níu anh thêm lần nữa! Em khóc mãi chẳng ngưng, khi bóng trăng.