Tác giả: Đen
Ca sỹ thể hiện: Lynk Lee & Đen
Đừng gọi anh là idol, và đừng gọi anh là idol. Dù anh được vài người biết, và nhạc anh đôi khi viral. Những bài nhạc em thích, nghe rồi thì cũng sẽ có lúc chán. Băng ở 2 đầu cực, hàng vạn năm rồi cũng có lúc tan. Đừng gọi.
Tác giả: Tô Tài Năng
Ca sỹ thể hiện: Yuki Huy Nam
Nước mắt đã rơi trên môi anh. Đôi tay anh đang gì chặt. Nỗi nhớ em ngày càng thêm nhiều. Anh không thể giữ nỗi. Ngày ngày lặng thầm trên con phố xưa. Ánh mắt tìm kiếm chỉ một hình bóng. Cô đơn một mình anh kêu tên em. Ở.
Tác giả: Di Băng
Ca sỹ thể hiện: An Nam; The Men
Đêm nghe hạt mưa rơi, lòng chợt nhớ em vô cùng. Chuyện tình ngày ấy không sao quên được. Giờ hai ta ở hai nơi, lòng người có nghĩ đến bao giờ. Lúc trước anh ra đi là có lý do. Nếu biết trước tương lai anh đã chẳng yêu.
Tác giả: Lưu Hữu Phước & Hoàng Mai Lưu
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Tốp Ca
Này anh em ơi tiến lên đến ngày giải phóng. Đồng lòng cùng nhau ra đi sá gì thân sống. Cùng nhau ta tuốt gươm, cùng nhau ta đứng lên. Thù kia chưa trả xong thì ta luôn cố bền. Lầm than bao năm ta đau khổ biết mấy. Vàng đá.
Tác giả: Hồ Duy Minh
Người hởi hãy trở về với anh, trong vòng tay ấm êm thuở nào, tình đó vẫn còn đẹp biết bao, khi trái tim vẫn còn say đắm, em đi về đâu chốn xa hoa đô thành, lắm gian dối cạm bẩy của cuộc đời, em đi vè đâu thân xác rã.
Tác giả: Lê Trọng Sỹ
Từ ngày còn bé, em hằng mong ước, được làm bác sĩ cứu giúp nhân loại. Và áo trắng, em yêu quý vô ngần, có những đêm mơ, mình mặc áo trắng. Thời gian trôi nhanh, em vào trường y, được mặc áo trắng như đúng.
Tác giả: Đỗ Bảo
Ca sỹ thể hiện: Tấn Minh
Một lần êm vắng, phố buồn. Hàng cây lặng mơ dáng hình. Hàng ghế đá nhớ hay quên. Ngọc lan chờ em ngát hương. Người yêu em hỡi biết chăng. Lời con tim anh hát thầm. Em là tia nắng, em tựa dòng suối mãi xanh. Em là ánh.
Tác giả: Xuân Đức & N.C.
Ca sỹ thể hiện: Xuân Đức
Thân lung linh bóng hờ. Tan như sương khói mờ. Bay lên đom đóm. Đèn. Canh khuya leo lét. Nào...biết đi... về đâu? Bên kia lối xưa xa rồi. Bên đây bước chân. Hoang mang giữa nơi mịt mù. Men theo lối quen. Mà về đến.
Tác giả: Trần Hữu Đông
Tiếng hát gởi về đâu, cho sông sâu biển rộng. Hay cho một lời hẹn, vụt mất phía hoàng hôn. Tiếng hát mang nỗi buồn, đi trong chiều thương nhớ. Mắt còn xanh lời lá, môi còn mượn lời chim. Ừ may có trái tim,