Tác giả: Võ Đông Điền
Ca sỹ thể hiện: Đông Đào
Ai có về nơi xa ấy. Nhắn cho tôi thăm. Nơi làng quê dấu yêu. Có trong tôi ngày xưa bé nhỏ. Lúc tan trường nô nức trên đường quê. Trời quê hương ai nhuộm mà xanh. Tôi nhớ quê tôi có những hàng tre. Chiều chiều, chiều chiều.
Tác giả: Hoàng Song Nhy
Đời thương ta nên đời gieo nhiều sầu đau. Người thương nhau nên người đành phụ lòng nhau. Nửa đêm thức giấc trong kinh hoàng. Nghe mơ màng : “Đời thương ta… người thương ta…”. Từ bao la giấc ngủ ru vào tình ca. Rồi đêm.
Tác giả: Hồ Đăng Long
Ca sỹ thể hiện: Trần Cao; Quang Tuấn
Biển chiều nắng úa, giọt sầu xa đưa, nhạt nhòa hương xưa. Bờ cát say dài, gọi tiếng u hoài, một cõi mây bay. Tình nào trao nhau, thời gian qua mau, một đời thương đau. Nhẹ vuốt cung đàn, ngân tiếng hạ trầm, nhạc khúc xa.
Tác giả: Vũ Quốc Việt
Ca sỹ thể hiện: Quang Linh & Cẩm Ly
Nhớ một chiều nào có anh đứng bên sông này. Con xuồng nhẹ trôi có em lướt khua tay chèo. Ngập ngừng bên đây nghe lòng anh sao bối rối. Thẹn thùng bên kia tay chèo em sao lắc lư. Nhớ một đêm trăng có anh lý lơi cung đàn.
Tác giả: Hoàng Quý
Ca sỹ thể hiện: Mai Hương
Tôi yêu quê nhà tôi. Khi ánh trăng êm đềm dần lên với bóng tre xanh rì rào. Cùng tiếng sáo mơ hồ chơi vơi đâu đây bên hàng cây. Khi gió đưa lung linh ngàn lá. Với ánh trăng non mờ mờ dần lấp ló sau hàng tre thưa.
Tác giả: Uyên Mạc
Nửa đời đất mẹ quê cha, nửa đời còn lại tha huơng xứ người.. Lời Mẹ ru con , những đêm vào thu, lời Mẹ ấm êm, lời ru vào đời. À a ơi..à a ới...Mẹ hát ba mươi năm rồi. À a ơi..à a ới...Hát ru những ngày tha hương. Mẹ.
Tác giả: Nguyễn Phúc Anh Khương
Ca sỹ thể hiện: Trần Xuân; Đố Vui
Tóc mẹ vương khắp làng thôn, sợi đen sợi bạc, rơi ngoài ruộng sâu. Vườn thôn thắm máu mẫu từ, da kia còn vướng trên cành tre non. Vì con mẹ phải lo toan, đêm đêm tiếng hát con thời ngủ đi. Vì con mẹ phải hao.
Tác giả: Nguyễn Thu
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan & Chí Tâm
Một dòng sông ôm kín nỗi đau chờ mong. Dòng sông ngơ ngác tím hoang những chiều cuối đông. Tình yêu chưa thắm duyên ban đầu. Mà sao như nước trôi qua cầu. Nước lạnh lùng trôi, lá thu rụng rơi giữa đời chơi vơi. Đường vào.