Một dòng sông ôm kín nỗi đau chờ mong
Dòng sông ngơ ngác tím hoang những chiều cuối đông
Tình yêu chưa thắm duyên ban đầu
Mà sao như nước trôi qua cầu
Nước lạnh lùng trôi, lá thu rụng rơi giữa đời chơi vơi.
Đường vào yêu hoa gấm kết se mộng mơ
Giờ sao nghe đắng, đắng môi, đắng lòng xót xa
Tình như cơn gió bay lưng trời
Tìm đâu giây phút bên nhau hời
Sóng đời cuộn trôi biết mai về đâu nước như ngược dòng.
[ĐK:]
Ai biết cho lòng ai ?
Con sông quê xưa giờ sao mây xám giăng đầy
Để bóng con đò,
Thương nhớ âm thầm khóc chuyện tình trăm năm.
Năm tháng đang dần trôi
Ai yêu thương nhau mà không ước khi sum vầy
Để biết mong chờ,
Trông bóng mây chiều ước nguyện về mai sau.
Nhìn dòng sông thương nhớ bóng con đò xưa
Đò sao xa vắng, vắng xa để lòng xót đau
Đò ai buông mái trên sông dài
Mà nghe ai hát câu ơi à
Nửa đời ngược xuôi biết bao buồn vui cuốn theo cuộc đời.