Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lam Trường
Giọt rượu cay men đắng. Chưa uống say một lần. Ai biết khi đã say nhớ hay quên mau. Một ngày khi em đến. Cho ta biết rươu tình ngất ngây. Trong đam mê phút giây ngỡ men tình say, dịu êm. Nhưng hôm nay em dường như đã.
Tác giả: Trương Lê Sơn
Ca sỹ thể hiện: Lâm Vũ & Hoàng Lê Vi
Ai cũng có quá khứ để lại phía sau. Có những nổi đau chôn sâu trong lòng. Em có những tiếc nuối chỉ là đớn đau. Có những vết thương hằn sâu. Ai cũng có quá khứ mà lòng cố quên. Cấu xé trái tim ko thôi bao ngày. Nhưng hôm.
Tác giả: Mạnh Quỳnh
Ca sỹ thể hiện: Hà Thanh Xuân
Ngày xưa em yêu màu hoa tím. Màu tình yêu màu tím chuyện tình ta. Nhưng hôm nay duyên tình xưa lỡ làng. Anh còn in sắc tím hay không. Thương sao hoa bằng lăng nở tím. Người đã ra đi quên những ngày xưa đó bên nhau. Tuổi.
Tác giả: Phan Kiên
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang; Phương Dung; Lệ Thu; Julie Quang
Chiều nay tôi lang thang nơi xứ người. Chợt nghe ngậm ngùi thương nhớ quê hương. Sài gòn đó, tôi ra đi một buổi sáng mưa rơi. Tàu rời bến mang theo bao niềm vương vấn. Mẹ ru câu ca dao khi bé dại. Dù thời gian qua dần tôi.
Tác giả: Trương Phi Hùng
Ca sỹ thể hiện: Lưu Ánh Loan
Nhà nghèo nên bậu không thương. Bậu thương bên ấy bên đây ngóng chờ. Chứ bao năm tát nước be bờ. Ruộng đầy cỏ dày mà mình không tính công. Vậy mà bậu nỡ thay lòng. Để con bìm bịp kêu hoài nơi cuối sông. Ngày nào bậu nói.
Tác giả: Chưa Biết
Có những lúc anh thấy trống vắng. Vì người của hôm qua nhưng hôm nay đâu rồi. Có những lúc anh thấy bối rối. Vì hình bóng thân quen như đang ở quanh đây. Có những lúc anh bỗng muốn khóc. Hòa mình với đêm cho vơi đi.
Tác giả: Giang Trường
Ca sỹ thể hiện: Giang Thanh
Em nỡ quên đành sao. Đành quên thật sao bao phút xưa êm đềm. Em nỡ quên đành sao. Mưa chiều năm ấy ta trú bên thềm. Lạnh bờ vai run thân em nhỏ bé chỉ lòng anh thương. Ôm em sưởi ấm trao chiếc hôn yêu nụ hôn ban đầu.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Ngô Kiến Huy
Ngồi đây nhớ đêm nao mình cùng nâng niu giấc mơ. Mong ngày mai được bên nhau mãi. Vượt bao ngang trái ta vẫn không rời. Đếm thời gian trôi mãi, giờ đây đau nhói nhìn người ra đi. Sau làn mi là ngay hôm qua, tình ta phôi pha.