Tác giả: Trần Chí Phúc
Ca sỹ thể hiện: Ý Lan; Thái Hiền; Như Mai; Thanh Thúy; Chưa Biết
Người đi nắng vương cuối đồi. Người đi mây nước xa xôi. Người ơi, chiều nay lá rơi, vàng thu khắp nơi. Này người chậm bước đôi chân. Để nhìn muà thu bâng khuâng. Người đi tái tê phím đàn. Chùng dây, nhạc thiếu âm vang. Bài.
Tác giả: Chưa Biết
Đông đến rồi se lạnh kẽ môi. Đông đến rồi không giờ vẫn ngồi nơi góc tối. Đông đến rồi nhân tình sánh đôi. Đông đến rồi nỗi buồn anh về dâng khắp lối. I ê nhớ về câu chuyện khi mới yêu. Rồi lại i ê đông nào em dậy anh.
Tác giả: Chưa Biết
Tình em trao anh ngày xưa đó. Nhẹ ru mơn man cõi hồn say. Tựa cơn sóng xô mãi anh về chốn nao. Niềm nhung nhớ vây kín suốt đêm thâu. Nụ hôn em trao ngày xưa đó. Dệt bao tương tư ấm bờ môi. Từng đêm vắng nghe gió than thở.
Tác giả: Nhạc Bùi Quang Ân, thơ Mai Hoài Thu
Ca sỹ thể hiện: Diệu Hiền
Có chút gì sâu lắng. Gió hôn mi nhẹ đùa. Có mây trời tím lặng. Mang giọt sầu đong đưa. Cơn mưa chiều quấn quýt. Lạnh buốt hồn chơi vơi. Dòng tóc buồn xao xuyến. Bờ vai gầy ngả nghiêng. Rồi mai này cách xa. Chia nhánh sầu.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Diễm Liên
Chỉ còn đôi mắt u buồn kia. Lênh đênh sầu tái tê. Chỉ còn chiếc lá. Mưa trăm năm. Giọt lệ như khóc thầm. Đã mất đi niềm tin cuộc đời. Ra đi dẫu đơn côi. Đã mất đi niềm tin một ngày. Ôi thôi ai buồn lòng đổi thay. Chỉ còn.
Tác giả: Lê Mộng Nguyên
Ba mươi năm dài lẳng lặng trôi qua. Ba mươi năm ta nhỏ lệ xa xót ngập lòng. Ba mươi năm chịu mang phận lưu vong. Ba mươi năm ta mòn mỏi ngóng trông nước nhà. Ba mươi năm nhung nhớ mẹ nghìn xa. Ba mươi năm ta khao khát.
Tác giả: Hà Nhật Linh
Vẫy tay về phía bão bùng. Môi còn thơm khúc hát cùng nắng mưa. Hỏi dòng sông đã về chưa. Hay ra với biển chờ mưa hẳn về. Vẫy tay chào một câu thề. Gượng cười dấu những lần buồn tái tê. Hoa khuya ngậm mấy giọt sương.
Tác giả: Hoài An
Ca sỹ thể hiện: Quang Dũng
Anh yêu em từ ánh mắt nhìn đầu tiên. Anh yêu em từ tiếng nói người dịu hiền. Anh mong sao tình yêu đó bên nhau tháng ngày, cuộc đời đó trao em tim này. Người đâu hay thao thức đêm dài! Anh ngỡ đã quên, dù còn những buồn.