Tác giả: Phúc Trường
Ca sĩ: Tóc Tiên
Ca sĩ khác: Phương Ý; Tuyết Thảo; Béiêu
Gục ngã, sau bao ngày đợi mong, sau bao ngày chờ anh, sau đêm nay chẳng còn gì lưu luyến. Gục ngã, khi anh đã rời xa, trong em từng ngày qua, thôi không hy vọng không chờ anh nữa đâu. Cố níu lấy những yêu thương, cố níu.
Tác giả: Quốc Dũng & Quốc Bảo
Ca sĩ: Xuân Phú & Tóc Tiên
Ca sĩ khác: Kim Khánh
Rồi sẽ có đôi khi yên vui đôi khi tình yêu kết lại. Rồi sẽ có đôi khi hân hoan đôi khi lòng trong vắt lại. Êm đềm nhạc ấu thơ. Mơ màng một giấc trưa. Rồi sẽ có một khi thấy đường xa hun hút. Rồi sẽ có em ngoan trong.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Tóc Tiên
1. Tuyết trắng xoá lấp kín đường về. Còn mình tôi đi trên con đường. Chợt nhìn về vương quốc kia. Như bị chia cách bởi màn đêm. Từng đợt gió tuyết xuyên vào con tim giá băng của tôi. Thế giới như đổi thay bao khó khăn.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Tóc Tiên
Đi! Phải đi về đâu để thấy mình. Lặng yên nhìn quanh tưởng như mình vô hình. Sao thế giới quá vô tình. Đâu! Tìm đâu một con đường riêng mình. Khi xung quanh ta là bóng đêm vô tận. Làm sao để thấy lối thoát cho chính.
Tác giả: Mai Xuân Vỹ
Ca sĩ: Tóc Tiên
Buông bàn tay em nắng rơi. Vầng hoa nắng gió xanh thơm màu trời. Nghiêng bàn tay êm ái. Tràn hoa nắng giữa thênh thang mùa vàng. Em là em xinh xắn, gọi hoa nắng về trong gió lao xao. Đâu hay biết em về ngỡ chiêm bao. Rồi.
Tác giả: Đinh Bảo
Ca sĩ: Tóc Tiên
Lặng nghe em cất tiếng hát vu vơ là mùa xuân đến. Và khi em đánh thức trái tim là tình yêu đến. Để ước mơ dịu dàng tựa cánh hoa đâu đây nhẹ nhàng. Cơn gió chấp cánh hoa bay vào mùa xuân mới. Và tình yêu đến chấp cánh em.
Tác giả: Hứa Kim Tuyền
Ca sĩ: Tóc Tiên & Rhymastic
Tỉnh giấc. Bỗng thấy trong lòng hôm nay khác lạ. Phone thật nhanh người anh tiếp tân. Hôm nay em không đi làm. Chuyển bánh. Thế giới quen thuộc bay sau mái đầu. Đi thật nhanh và đi rất xa. Nơi chẳng ai tìm được ta. Trời.
Tác giả: Châu Đăng Khoa
Ca sĩ: Tóc Tiên & Hiền Hồ
Mỗi một lần được gần nhau, nghe con tim chợt như rối bời thêm. Tay cầm tay, vai kề vai mà sao nghe trong tâm tư thật chẳng yên (chẳng yên). Và dù ngày dài như thế, luôn mong thời gian ngày trôi chẳng vội mau. Bên cạnh nhau,