Ta bâng khuâng nhìn khung trời lộng
Chiếc lá ven sông lượn mấy vòng
Lao chao dòng nước đẩy đời trôi
Lăn tăn sóng vỗ bọt chơi vơi
Lá úa buông cây rời cõi động
Nhẹ nhàng chạm trán với hư không
Âm ba lắng đọng vạn trường thâu
Gợi nhẹ lòng ai man mác sầu
Lá xa cành
Để gió thôi đong đưa
Rơi trên cánh sen hồng
Ngất ngây hương nồng thắm
Rơi vào cụm gai nhọn
Thân tàn lá nát tan
Rơi trên dòng sông vắng
Đôi bờ là đau thương
Đời ta như chiếc lá
Lững lờ trên sông bơ vơ
Bến bờ xa xôi quá
Vô thường cuốn đời trôi