Qua đèo nay, nhớ trấn xưa
Hoang vu đồi hạ, đôi bờ cỏ may
Em giờ đây xuôi bến nào
Tôi thương cổ thụ hai hàng lệ xưa
Từ bên ấy sang bên này
Con sông vẽ một nét mày bắt ngang
Cồn hoang dã, bến lau thưa
Trơ thân cỏ dại nằm chờ nước sông
Khung trời xanh đã khép buồn
Suy tư bước nhỏ ngại ngùng chân em
Bên dòng sông nước vẫn trôi
Hoang vu sao lại riêng mình hoang vu