Phố chiều bao tà áo trắng, lượn trên hè phố nắng
những cô nàng xuân tròn trăng.
Vui cười như ngày đám cưới, làn môi màu sáng chói
đi mua ngày vui trên đờị
Có chàng đi tìm Quá Khứ, lần theo đường phố vắng
nắng hanh vàng đan chiều mơ
Đâu ngờ mưa làm rét mướt đường đi đành lấm ướt
nước mưa lạnh buốt tâm hồn.
Tôi bơ vơ giữa phố chiều đìu hiu
tiếng mưa rơi làm thêm tiêu điều
Ai quen ai quán bên lề
cầm chân lữ khách thôi đành quên lối về...
Nhớ hoài ghi giờ phút ấy lòng tôi thèm biết mấy
tiếng mưa rơi trong đìu hiu
Phố chiều đâu màu áo tím
đàn tôi dù nát phiếm cố ghi vài câu tâm tình...