Mẹ năm mươi tuổi chiến tranh 
Con hai mươi tuổi, Hoà Bình về chơi 
Từ lâu súng nổ vang trời 
Hôm nay im lặng cho đời ngẩn ngơ 
Mẹ tôi giấc ngủ khó khăn 
Xưa nay ru mẹ toàn bằng đạn bom 
Mẹ ơi ! Giấc ngủ muộn màng 
Con xin ru mẹ một ngàn lời ru. 
Ù ơ tiếng hát Nguyễn Du 
Vần thơ sáu tám hát cho hoà bình. 
Ù ơ tiếng hát Nguyễn Du 
Vần thơ sáu tám hát cho hoà bình. 
Mẹ năm mươi tuổi lất lây 
Con hai mươi tuổi lạc loài đường xa 
Dù cho tan cửa nát nhà 
Hôm nay nguyên vẹn vẫn là Việt Nam 
Mẹ ơi ! Xin ngủ êm đềm 
Riêng con không ngủ, ngồi nhìn mẹ yêu 
Mẹ xưa nay ngủ không nhiều 
Con xin ru mẹ ngủ chiều, ngủ trưa. 
Ù ơ tiếng hát võng đưa 
Lời ca dao đó ấm như mộng đời. 
Ù ơ tiếng hát võng đưa 
Lời ca dao đó ấm như mộng đời. 
Mẹ năm mươi tuổi thiếu mơ 
Con hai mươi tuổi nằm chờ mộng xanh 
Từ nay giấc ngủ thanh bình 
Con chia cho mẹ mộng lành, mộng ngoan 
Mẹ ơi ! Giấc mộng tốt tươi 
Cho con xin gửi cuộc đời Việt Nam 
Mộng không máu đổ, xương tàn 
Mơ trong giấc ngủ một đàn trẻ thơ 
Ù ơ tiếng hát bây giờ 
Bài ca chắp nối tiếng ru muôn đời. 
Ù ơ tiếng hát bây giờ 
Bài ca chắp nối tiếng ru muôn đời.