Ngày một ngày hai cách biệt nhau
Chẳng được cùng em kê gối sầu
Ngẫm chuyện thế gian cười ngặt nghẽo
Cùng cười những chuyện thế gian đau
Ngày nào tiễn đưa đắm lòng say
Rượu nồng nào vui môi uống hoài
Anh nào biết đâu đời lặng lè
Lạnh buồn như ngọn gió heo may
Môi em đượm mùi nho tươi
Kìa đôi má hồng từng khi hé cười
Khoé mắt một mầu long lanh
Vầng cao trán đầy lòng buông tóc dài
Tuy môi nồng làm lòng anh say
Mà sao nói cười lời cay đắng hòai
Anh xin, muốn xin em đừng nói
Lệ buồn sẽ nhỏ trong đêm nay
Hãy xếp lại muôn vàn ân aí
Đừng trách nhau đừng aí ngại nhau
Thuyền yêu không ghé bến sầu
Như đêm thiếu phụ bên lầu không trăng
Hãy như chiếc sao băng, băng mãi
Để lòng buồn, buồn mãi không thôi