Người con gái mến yêu năm nào
Giờ chỉ còn đấy niềm nhớ
Một đêm trắng xác thân hao gầy
Mộng chỉ còn vương sầu đắng
Còn đây dấu chân in trên đường
Tìm dáng em trong cơn mơ chiều nay
Ngâm ngùi tiếc nhớ thuở ban đầu
Cùng nhau ân ái
Trắng, từng đêm trắng vì nhớ ai tóc xanh đã phai mầu
Buồn, từng men đắng mà xa vắng làm đau nhói tim
Gió, từng cơn gió đã cuốn xô đưa ta đi phương nào
Trắng, từng đêm trắng gọi tên người,
Người cuối trời thênh thang