Tôi thương Huế, thương dòng Hương, đỉnh Ngự
Đường Nam Giao, thoai thoải đến nhà em
Tôi thương Huế, Cố Đô đêm trầm lặng
Trăng nhà ai, trăng chảy một giòng sông
Nghe xa vắng, ngân buồn chuông Thiên Mụ
Bến Vân Lâu ngắm thế sự lắm đổi thay
Còn đâu Huế, đẹp xinh như tuổi ngọc
Hoa bướm ngày thơ, theo thời gian tít xa mờ
Hò... ơi... Huế năm xưa chìm trong biển lửa
Hết chiến tranh rồi bão lụt tơi bời
Hỡi... trời... Không thương dân miền Trung nghèo khổ
Vất vả ngược xuôi, đoạ đày chi lắm... ơi... trời!
Tôi thương Huế, thương bài thơ nón đẹp
Cầu Tràng Tiền, gió lộng tóc thề bay
Thương đàn bướm nhà ai chiều xuống chậm
Nữ sinh Đồng Khánh, tan trường áo trắng bay bay
Tôi thương Huế, thương mẹ quê xuôi ngược
Dù nghèo khó, vất vả chẳng thở than
Lòng vẫn thích đón mời muôn khách lạ
Tô bún bò, ngun ngút khói quê hương
Đây tất cả, tình tôi và xứ Huế
Cố Đô nghìn xưa, vùng hoả tuyến giờ đây
Tiếng súng nổ, thay pháo nhà ai đó
Xin được nghìn năm, chung sống kiếp dân gầy