Anh quay lưng bước đi một mình
Giữa muôn trùng bóng tối
Anh luôn nghe tiếng em thật gần
Cố quên càng thêm nhớ
Tiếng cười em cứ vang lại gần bên tai
Muốn quay lại nhìn em thôi.
Anh dành riêng giấc mơ còn lại cho em
muốn nghe một lời thư ấm
Thế thôi anh về giọt nước mắt khô nhanh thôi
Về nhìn em giữa ánh sáng vẫn là em đấy thôi.
Có khi anh về, còn hơn đứng nơi thiên đường
Rồi khi cơn mơ qua đi,khóc dài trong cơn đau.