Phố thênh thang lạc lõng giữa dòng người
Cố quên những ngón tay đan vào nhau
Phố dài rộng quá, phố quên đôi ta rồi
Phố quên những chiều đón đưa hẹn hò.
Và rồi những bước chân không còn nơi đây
Phố chênh vênh như anh với em
Giữa yêu thương mang tên ký ức
Đã có những chiều phố chờ ta qua
Phố hẹn mùa yêu ở cuối con đường
Giờ đường hai ngã người thương thành lạ.
[ĐK:]
Lạ từng con phố, lạ từng quán quen xưa
Lạ giờ anh với em gặp nhau đấy bước qua rất vội
Chẳng còn tìm ấm môi nhau khi giá rét gió đông đã về.
Tình yêu còn lại từ phía anh chưa bao giờ phai phôi
Phải tự mình vỗ về thôi, tình yêu ấy đã xa mất rồi
Hạnh phúc giờ rất lớn lao, anh quá bé nhỏ để cất giữ
Quên anh, em quên một người yêu em
Còn quên em, anh như quên cả cuộc đời.