Tổ Quốc tôi là bản hùng ca.
Tôi như mê say, tôi lại mơ trên Thái Bình Dương.
Tổ Quốc tôi như một thiên thường.
Xanh núi, xanh sông, xanh đồng xanh.
Có biển cả xanh, xanh cả những ước mơ.
Từ Trường Sa cho đến Hoàng Sa.
Đất nước tôi như bản hùng ca.
Bốn ngàn năm âm vang trên non sông.
Chảy từ Hà Tiên cho đến Móng Cái.
Sao con sóng cứ trải dài.
Nhìn đất nước tôi hôm nay...hôm nay...
Cả đất trời tôi như đang mê say..hưm..hứm...hựm...hưm...
Cùng tiếng âm vang reo vui ta say.
Sạch bóng thù lòng người phơi phới.
Tôi lại mơ trên Thái Bình Dương.
Tổ quốc tôi là một thiên đường.
Là dáng tiên rồng đang bay bay.
Những ngôi nhà mọc cao, cao vút trời.
Và những con tàu lướt sóng trùng khơi.
Tôi lại mơ trên Thái Bình Dương.
Ơi, tổ quốc tôi như đúng một thiên đường.
Những ngôi trường mái ngói đỏ tươi.
Và, những tiếng cười ngày thêm rạng rỡ.
Tiếng em thơ ngân nga i tờ.
Tổ quốc ơi tôi yêu tôi say.
Vì đã cho ta khôn lớn từng ngày.
Với mang trong mình dòng máu Lạc Hồng.
Ta nguyện cùng chung tay ta xây.
Để đất nước tôi hôm nay hôm nay.
Như dáng tiên rồng dang cánh lướt bay.
Tôi lại mơ trên Thái Bình Dương.
Nhìn tổ quốc tôi lấp lánh thiên đường.
Và, tôi lại mơ trên Thái Bình Dương.
Như tổ quốc tôi là bản hùng ca.
Và, mãi ngân vang ngân vang, ngân xa.
...
Tổ quốc tôi là bản...hùng ca...