Tác giả: Trúc Phương
Ca sỹ thể hiện: Quang Lập
Ta thường lang thang một mình, nhìn nỗi ưu tư vây chặt hình hài. Giờ âm thầm rong buồn qua phố, rượu nào vui cho mình không nhớ. Những cuộc tình vừa chấp cánh bay xa. Ta thường hỏi ta ngàn lần, đời có vui không khi tỉnh.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Đan Trường
Bước giang hồ phiêu bạt nơi cuối trời. Mộng về nơi xưa giờ xa xôi bóng tình nhân. Muốn quay về mang tặng em chút tình. Đời còn phong ba khó khăn đang chờ mình. Những ân tình nay lặng im suốt đời. Lòng người đổi thay.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Đan Trường; Đan Trường
Nhìn từng làn gió theo nhau cuốn trôi về cuối trời. Lòng nghe mênh mang bao muộn phiền phiêu lãng chốn xa vời. Tìm đâu cho thấy dáng ai qua thướt tha một chiều xưa. Muốn quay về tìm lại em dẫu xa một tiếng đàn. Một lần.
Tác giả: Anh Bằng
Ca sỹ thể hiện: Lệ Quyên
Khi biết em mang kiếp cầm ca. Đêm đêm phòng trà dâng tiếng hát cho người người bỏ tiền mua vui. Hỏi rằng anh ơi: Còn yêu em nữa không. Đừng nói nữa em ơi. Xin đừng nói nữa làm gì. Anh nghĩ rằng. Đời người ca sĩ đáng thương.
Tác giả: Hạo Vũ
Ta là ai, ta đến từ đâu đây. Trong cơn say, ta thấy mình lắt lay. Tấm thân gày, đày đọa kiếp phong trần. Chẳng còn chút vui, chẳng còn tiếc nuối. Chốn nhân gian, bụi nhuốm đường trường. Đời là khổ đau, đời là mộng mị. Đời.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Vũ Duy
Em có còn thương nhớ gì không. Trong những đêm lạnhgiá canh dài. Một mình lẽ bóng đơn côi, lời yêu ai đành. Gian dối, kỷ niệm buồn che khuất vành môi. Hôm pháo hồng trước ngõ nhà em, tôi đứng đây mà tái tê lòng. Bàn hoàng.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Ngồi lặng ngẫm theo dòng đời xa vắng. Nữa kiếp người đằng đẵng vẫn cô đơn. Đêm chơ vơ bỗng réo rắt tủi hờn. Rung nhịp thở từng cơn nghe buốt giá. Cũng chẳng biết còn bao điều vây trả. Chốn nhân gian lắm vất vả ê.
Tác giả: Thái Khang
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Châu & Lý Hải; Lý Hải
Tình là phù du đã đưa em về với người. Một mình đời trống vắng, trắng tay vì không tiền. Nghèo mà chịu khó cũng chẳng ai gần cuộc đời. Buôn ba ngược xuôi, một kiếp sống nhân sinh. Phận mình nghèo khó nhưng phải đâu nào là.