Buồn mãi tự tại hiên
Quán Thiền chừng tuyệt vọng
Tưởng như giấc mơ qua
Tưởng như là mộng mị
Bóng đêm giật mình dậy
Khép một đời mê man
Chẳng còn bờ hy vọng
Đâu còn giấc mơ xưa
Mơ xưa mang sầu thấm
Một ngày chẳng dài lâu
Mai về thiền quán cũ
Tâm yên bay theo không
Tôi ngồi lại với bóng hình
Tưởng chừng vô vọng bóng mình hư không
Người về mộng mị còn xanh
Ta sầu bóng lạnh bên cành tịch liêu