Đêm về hiu hắt mưa buồn nhẹ rơi.
Như thầm gieo nhớ bao ngày xa xôi...
Hôm nào khi ánh trăng vàng lên khơi,
Mình cùng lặng ngắm mây trời,
Hẹn ngàn đời không lìa đôi...
Đâu ngờ mưa gió gieo sầu chia phôi.
Bây giờ hai đứa phương trời ngăn đôi,
Đêm về thêm nhớ thương hoà lệ rơi,
Tìm một hình bóng xa vời,
Mà lòng chỉ thấy u hoài.
Thu qua bao lần người ơi!
Bao kỷ niệm xưa nay xa rồi,
Ngậm ngùi tìm trong tiếng tơ,
Tìm trong gió ngàn trong tiếng ca...sầu dâng lòng ta.
Cho dù hoa lá bao lần còn rơi,
Cho dù năm tháng âm thầm buồn trôi
Ta còn yêu mãi yêu hoài người ơi!
Dù đời còn lắm chia phôi,
Trọn đời còn nhớ thương người.