Tác giả: Ngọc Sơn
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Sơn
Mimosa mimosa xin đừng quên nhé em đời đẹp như giấc mơ. Chiều đơn phương, em có nghe vàng trong nhớ thương. Mimosa mimosa, bóng đêm cô liêu màu hoa sắt son không phai. Lòng mơn man, thương sắc hoa vàng ngõ nhà ai. Nhớ đừng.
Tác giả: Dzoãn Bình & Ngọc Sơn
Ca sỹ thể hiện: Phương Dung; Giang Tử
1. Chuyện mình quen nhau thuở xưa. Em và anh học chung lớp biết nhau khi còn thơ. Em chưa đầy mười lăm. Anh mười sáu tuổi đời. Nhớ tan trường đón. Anh thường ra trước dìu em qua sân nắng. Nhặt trái Mồng Tơi tím cho em nặn.
Tác giả: Ngọc Sơn
Ca sỹ thể hiện: Hạnh Nguyên
Bóng hạ nghiêng chiều cõi nhớ liêu xiêu. Lối xưa đi tìm ấm lạnh tình sầu. Bởi đâu lòng ai đổi thay. Dòng xoáy ân tình mất còn từ đây. Bến xưa trăng thềm vắng lạnh đời nhau. Nằm nghe giọt mưa đau xót xa phận đời. Qua.
Tác giả: Ngọc Sơn
Ca sỹ thể hiện: Lan Tuyền; Lam Tuyền
Vòng sầu nào cạn khô, khóc trăng liềm xưa giấu mặt. Nghe nhịp thời gian rơi, bỗng dưng biệt mù bóng quen. Ta đứng bên thềm mưa, xót xa quãng đời lẻ loi. Ta trách ta dại khờ, tham mộng phù du. Ðêm bơ vơ nỗi đau mưa giông.
Tác giả: Ngọc Sơn
Ca sỹ thể hiện: Tấn Beo; Trọng Phúc; Ngọc Huyền
Nghe rộn ràng xóm dưới làng trên. Ôi thật sinh áo vàng áo hồng. Nhà ai đám cưới sắc màu hoa đăng. Vang tiếng cười vui quá là vui. Ô kìa kìa, mau đến mà xem. Trai làng bên rước nàng dâu hiền. Đẹp làm sao ôi tơ hồng se.
Tác giả: Ngọc Sơn
Ca sỹ thể hiện: Hà Thanh; Ngọc Huyền; Phượng Mai; Giao Linh; Hương Lan
Nửa đêm thức giấc phút giây bùi ngùi. Lặng nghe tâm hồn xao xuyến. Chân bước theo hồi chuông. Đêm xuân em đi lễ. Quyện khói hương trầm, lạc lối trong đêm xuân. Buồn trong kỷ niệm, ngày xưa hai đứa. Đêm xuân đi lễ có.
Tác giả: Ngọc Sơn
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Hải; Ngọc Huyền
Bến đợi chờ ai đây, nghe có yêu tương tư sầu ngập đầy. Tình vương say ngất ngây, dù ta xa nhau duyên bến này. Xin hãy tìm nhau trong mơ, xa dẫu xa hắt hiu lòng đợi chờ. Lệ sầu giăng ướt mi, thương người đi khóc tình biệt.
Tác giả: Ngọc Sơn
Ca sỹ thể hiện: Đăng Dương; Hậu Nguyễn; Đức Long; Vũ Duy; Lý Duy Vũ; Ngọc Sơn
Khi phố nhỏ êm đềm chìm dần trong đêm. Lạnh bước chân đơn bóng đường trần. Mà lòng tái tê xa vắng vọng về. Men đắng nào cho vơi những thương đau. Em đả bỏ ta rồi, từ ngày em đi. Thành phố xưa như quên mất nụ cười. Từ ngày.