Giữa muôn tiếng nhạc giữa muôn ánh đèn
Một mình anh đứng lặng thầm
Lướt quanh hững hờ khắp nơi khán phòng
Tình cờ anh thấy được em.
Mỏng manh dáng ngọc thướt tha bước ngà
Dịu dàng như ánh trăng vàng
Mắt anh khẽ nhìn mắt em khẽ cười
Rồi dòng thời gian ngỡ như ngừng trôi.
Và đôi bàn tay
Bỗng nhiên tìm đến nhau
Rồi anh lạc chân
Rượu nồng uống đâu đã vội say.
Dường như anh ngây ngất một làn tóc mây
Ôi làn tóc thơm quyện hồn anh ngẩn ngơ.
Dường như anh ngơ ngác vì màu mắt em
Ôi màu mắt trong vô ngần.
Dường như anh say đắm nụ cười của em
Tan dần trái tim anh lạc trong cơn ngủ mê.
Dường như anh khao khát như một giấc mơ
Trọn đời ở bên một thiên thần.