Đèn vàng lùa ngõ vắng
Đêm phủ ghế mây thưa
Nghiêng đầu em sâu lắng
Lặng lẽ anh nhìn mưa
Day dứt một cung đàn
Buồn rơi mộng hợp tan
Bâng khuâng em ghế đá
Mặc anh biển sóng tràn
Hạt huyền đen hay sáng
Đâu thể sánh mắt em
Nhìn rõ anh trong đêm
Cúi hôn chuỗi hạt huyền
Ôm mãi một mối tình
Như khối băng lạnh giá
Tìm thấy em trong đá
Môi hôn bỗng xót xa.