Mỗi lần gặp nhau khi về mình vẫn thường hẹn nhau.
Chúa Nhật tuần sau em chờ đợi anh nơi cũ.
Lòng vẫn nhớ mãi lúc ban đầu.
Mình đã trót hứa với nhau rồi.
Dù sóng gió đến phút hẹn hò.
Mình vẫn không sai hứa.
Những lần chờ anh trễ hẹn thường bắt đền giận anh.
Chúa Nhật tuần sau anh phải chờ đợi em thật sớm.
Từ sáng thứ sáu đã mong chờ.
Rồi đến thứ bảy thấy lo sợ.
Chẳng biết đến lúc sáng Chúa Nhật anh có chờ không?
Ôi bao nhiêu là kỉ niệm ghi sâu trong tâm hồn
từ khi hai đứa yêu nhau.
Xây bao nhiêu là kỷ niệm, bao nhiều lời ước thề.
Nguyện cầu hai đứa đừng xa.
Nhưng sao nay bao Chúa Nhật
trôi qua anh không lại để mình em đứng cô đơn.
Anh sao anh lại nỡ đành xa em không giã từ
dù lời cay đắng từ ly.
Những lần về qua con đường mình vẫn hẹn ngày xưa.
Bước vội thật nhanh nghe lòng tràn niềm cay đắng.
Lòng vẫn biết đã trót yêu rồi.
Là suối nước mắt sẽ khơi nguồn.
Mỗi lúc nhắc đến sáng Chúa Nhật nghe ướt bờ mi.