Tác giả: Phan Ni Tấn
Từ ngày bỏ xứ má ra đi không về. Tình má mang theo biết bao hình bóng quê nhà. Một dòng sông quê ngược xuôi bao con đò. Bến quê nước dâng, bóng trăng lồng trong bóng nước. Rộn ràng ven đê giọng ai rao câu hò. Giữa lũy tre.
Tác giả: Trịnh Lương Thành
Đà Lạt bây giờ có lạnh không em? Hồ Xuân Hương nhớ mùa Đông lạnh giá;. Nhớ tiếng chuông chiều vọng thánh đường xa. Và nhớ con đèo P- ren trong nắng. Đà Lạt bây giờ có đẹp không em? Đồi Mộng Mơ nhớ hoàng hôn chiều.
Tác giả: Thanh Sơn & Hàn Châu
Quê em hai mùa mưa nắng. Hai thôn nghèo nối liền bờ đê. Từng lũy tre xanh nghiêng nghiêng chiều hè. Như bức tranh gợi tình quê đậm đà. Lời ru con tiếng võng đong đưa. Ai chờ ai thương dòng nước u buồn. Trăm năm nuôi.
Tác giả: Tiến Luân
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Thanh Ngân
Ôi nước lũ dâng cao nước lũ dâng cao dâng theo bao nỗi sầu đau. Ôi nước tràn bờ đê nước tràn bờ đê tang thương khắp một miền quê. Bên bờ đê cao mái tranh tạm che kiếp người ơi đồng bằng ơi biết bao thân phận nổi trôi còn.
Tác giả: Lam Phương & Anh Việt Thu
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Vũ & Thanh Tuyền
Em ơi suốt đêm thao thức vì em. Vì lời giã từ lúc anh ra về. Rằng mai đây anh lại thăm. Ước gì trọn một đời. Là mình luôn luôn có đôi. Em ơi nhớ thương, thương nhớ cả đêm. Làm sao quên được phút giây êm.
Tác giả: Ngô Mạnh Thu
Ca sỹ thể hiện: Thúy An & Anh Dũng
ĐK:. Mong hòa bình sớm về với người ! Mong hòa bình sớm về với người ! Cho tình yêu lên tiếng theo, cho tim mình xôn xao ! Mong hòa bình sớm về với người ! Mong hòa bình sớm về với người ! Anh nhìn em, cha thấy.
Tác giả: Thanh Sơn
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Kiều Oanh & Khánh Bình
Về tới đầu làng con chim sáo nhỏ hát vang rộn ràng. Qua nhịp cầu tre, qua mấy con đê thắm đượm tình quê. Bao năm qua cách trở đường xa xuôi ngược bôn ba. Ôi kỷ niệm yêu, mái tranh nghèo tỏa khói lam chiều. Còn nhớ nụ cười,
Tác giả: Nguyễn Vũ & Anh Việt Thu
Ca sỹ thể hiện: Mạnh Đình
Người về, một mùa thu gió heo mây. Về đâu có nhớ chăng những vì sao long lanh. Đưa tiễn người một đêm không trăng. Nói sao nên lời lòng buồn như chiều rơi. Như trong đêm khuya những buớc chân qua thềm. Gợi niềm thương nhớ vô.