Tác giả: Khánh Đơn
Ca sĩ: Tần Khánh
Chốn phi trường, tan biệt ly, anh vẫn thấy bóng em đứng yên không về, trên bờ mi khoen lệ cay. Em khóc vì mất anh. Khóc chi người cho lòng đau. Sao nỡ khóc lúc 2 đứa không chung đường. Khi ngày qua, trao lời yêu. Em.
Tác giả: Vũ Quốc Bình
Ca sĩ: Tần Khánh
Đã bao đêm tôi ngồi một mình. Và đã bao đêm âm thầm nhớ anh. Tôi hằng tin rằng nơi phương ấy. Rằng đêm từng đêm anh đang nhớ tôi. Nào biết anh đang vui đùa bên người. Lời nói điêu ngoa cho tình vỡ tan. Ôi tình yêu! Ôi.
Tác giả: Phúc Trường
Ca sĩ: Tần Khánh (beat); Tần Khánh
Rồi bình minh mang đến những nụ cười, ôm ấp trái tim cô đơn nơi đây vẫn đợ chờ, mà em như đâu hay vội vàng câu chia tay, để anh ôm tiéc nuối khi biệt ly, rồi xa nhau nước mắt rơi trên cuộc tình héo hắc, mỗi anh ngồi.
Tác giả: Tần Khánh
Ca sĩ: Tần Khánh
Ca sĩ khác: Nguyễn Văn Chung
Những hạnh phúc mong sao em có được. Những câu hứa anh chưa từng thay đổi. Những mơ ước anh âm thầm giữ lại. Dẫu mỗi ngày chất thêm một nỗi buồn. Nếu như không gặp em, thì có lẽ chắc anh không mơ thấy được, niềm hạnh.
Tác giả: Minh Khang
Ca sĩ: Tần Khánh
Chuyện tình ta giờ như dòng sông giá băng. Đến nay đã hơn ngàn năm thiên thu. Lệ rơi hoen bờ mi ngày xưa. Vì ai đã chia ngăn cách tình ta. Kiếp này đành phù du thoáng qua. Những kỷ niệm ngày xưa bên nhau. Nhìn người xưa.
Tác giả: Khánh Đơn
Ca sĩ: Tần Khánh
Nếu sao băng trên trời có thể cho anh ước một điều. Anh không ước gì nhiều chỉ ước em trở về bên anh. Người mà anh yêu nhất người làm anh có thể tươi cười. Và anh nguyện hy sinh hết tất cả để được gần em. Lúc em đi xa.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Tần Khánh
Ca sĩ khác: Ái Xuân
Kỷ niệm bên mái nhà tranh. Thuở xưa có mẹ dỗ dành. Dăm ba tuổi đầu ngày khóc ngày đau. Mẹ chăm lo bạc trắng mái đầu. Nhiều khi trời mưa trời nắng. Bao khó khăn cứ theo chân mẹ. Nhiều khi trời đông gió rét. Mẹ âm thầm.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Huyền Thoại & Tần Khánh (beat)
Một sớm mai em bổng nói câu biệt ly. Khiến anh giật mình rồi vỡ tan quả tim. Mây đen bao vây trên cao mặt trời như lặng rơi. Bao nhiêu tia nắng mang một màu tối tăm. Nắng đã tắt cuối con phố quen. Bóng đêm lại về càng nhớ.