Tác giả: Thu Hà
Ca sỹ thể hiện: Lương Bích Hữu; Lương Bích Hữu
Có bao giờ một ngày, phép tiên nhiệm màu nào. Sẽ mang chàng người bấy lâu em tìm. Đôi hài người mang cho em. Mỉm cười với em, rồi anh dìu em bước đi. Tiếng chuông đêm ngân vang. Đã qua rồi giờ lành. Quá vội vàng, nàng.
Tác giả: Addy Trần
Ca sỹ thể hiện: 365 Band; Trương Thế VInh
Lang thang trên phố phố đông người. Một mình lặng thầm đi theo một ánh mắt diệu kỳ. Em đi trong nắng với bạn bè. Nhẹ nhàng nụ cười tươi xinh thật xinh. Không phấn son kiêu kỳ. Một ngày nắng ấm nhìn làn gió mát khẽ đưa mái.
Tác giả: Hoàng Hồng Ngọc
Ca sỹ thể hiện: Nhật Huyền
Khi sóng ru màn đêm gió khẽ thì thầm. Bờ môi yếu mềm vẫn chờ làn hơi ấm. Khi ánh trăng gọi tên bờ cát mơ màng. Ôm ấp thân nàng... Ai hát ru biển đêm khúc ca chân tình. Chạy theo bóng hình mà ng nào biết chăng. Ai hát ru.
Tác giả: Minh Đức
Ca sỹ thể hiện: Trần Cao; Trọng Bắc
Có lẽ vì bờ vai em mong manh hạt nắng. Có lẽ vì hang mi em khép hờ đợi tình tôi. Có lẽ vì bờ môi em thơm hương cỏ mộc. Hay chỉ vì tôi khao khát một lần yêu em. Có lẽ vì tình yêu em một lần đánh mất. Có lẽ vì bàn tay em khẽ.
Tác giả: Thái Đinh
Ca sỹ thể hiện: Thái Đinh
Sao em nỡ đánh rơi con đường ngập nắng vàng. Một thời kí ức anh còn mang. Mà lòng mình mùa đông đã sang. Ngày em cất bước đi con đường ngập lá vàng. Hoàng hôn lang thang cố níu chút hơi tàn. Lòng ngập ngừng một lời dở.
Tác giả: Chưa Biết
Người yêu ơi cỏ mềm đã héo khô. Mặt hồ lá xác xơ những con đường vắng sương mờ. Từng bước chân cuốn đi mùa thu xa lắm. Để nỗi buồn cứ thế đến bao giờ? Và cơn mưa ngoài trời đêm gió lạnh. Giật mình nhớ tới anh hãy chờ em.
Tác giả: Hoàng Bảo Nam
Ca sỹ thể hiện: Nguyên Khôi
Anh là người đầu tiên dạy cho em, cảm giác yêu như thế nào. Cũng là người đầu tiên trao đến em, bao nụ hôn trên đầu môi. Người tô vẽ một tương lai, đẹp hơn bức tranh muôn màu. Và anh luôn hằng mơ ta sẽ mãi mãi có.
Tác giả: Tăng Duy Tân
Ca sỹ thể hiện: Isan; Isan (beat)
Chiều hôm ấy, em lau nước mắt rơi. Dưới con mưa, anh ta đi mất rồi. Thấy em khóc lòng anh đau gấp trăm lần, mà con tim chẳng thể gần, để vơi đi nhạt nhoà mắt em... Vì em, con tim anh đánh rơi, thế nhưng anh đôi môi.