Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ai từng yêu mà chẳng nếm thương đau dẫu một lần. Ai từng yêu đậm sâu… chẳng một lần tình dang dở. Ai chưa một lần… đời ai không một lần. Xót xa vì yêu… dẫu yêu ai nhiều lắm. Ai từng yêu mà chẳng… ước mong tơ duyên đẹp.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Lau nước mắt đi em đừng khóc nữa. Chuyện tình mình chỉ có thế mà thôi. Dẫu mai đây mỗi đứa một phương trời. Cũng đừng trách ai là người có lỗi. Nụ hôn yêu ..xin gửi vào muôn tuỏi. Hẹn ngày về trên một lối không xa. Vì hôm.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ai tiễn ta về..về với cát bụi… ngày xa cõi đời? Ai tiễn ta về…về với mộ sâu…ngày về đất mẹ? Ôi thuở sinh thời… người đưa kẻ đón. Mê mải tranh giành…bạc tiền lợi danh. Giờ nằm co ro … chỉ một vuông đất…ai khóc ai.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Buồn vui thế sự. Mê mãi tranh dành. Ôi tình đời đổi trắng thay đen. Còn lại chi, ngày ta về với đất ? Giữ được gì, khi vào cõi hư vô? Gánh mưu sinh cơm áo gạo tiền. Ta mệt nhoài những chặng đường bôn ba. Đời ai hiểu, thấu.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Anh mời em về vùng quê anh lớn khôn. Nơi có con kênh, có đàn trâu, lũy tre già. Nơi mỗi buổi chiều anh thả diều trên bờ đê. Có ông lái đò vẫn mệt mài ngày đêm đưa khách. Anh mời em về vùng quê xem lúa chín thơm. Bên mái.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Nam : Buồn mà chi em..ướt nhòe bờ mi. Buồn mà chi thôi.tình sầu giữ gì? Ai cười ai vui phút cuối chia phôi? Đường chung đôi mất nhau rồi. Thôi đành dang dở mộng đôi. Nữ : Trời đành gieo chi chữ tình.
Tác giả: Vũ Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Anh Thư
Chú mang trên vai ba lô con Cóc. Dù cho đường xóc Cóc không khóc bao giờ. Có lá ngụy trang che mưa che nắng. Ba lô con Cóc theo chú đi hành quân. Chú mang trên vai ba lô con Cóc. Dù cho đường xóc Cóc không khóc bao giờ.