Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sỹ thể hiện: Trần Thái Hòa; Hương Giang
Màu nắng hay là màu mắt em. Mùa thu mưa bay cho tay mềm. Chiều nghiêng nghiêng bóng nắng qua thềm. Rồi có hôm nào mây bay lên. Lùa nắng cho buồn vào tóc em. Bàn tay xanh xao đón ưu phiền. Ngày xưa sao.
Tác giả: Trịnh Công Sơn & Vũ Thành An
Ca sỹ thể hiện: Don Hồ; Lệ Hằng; Quốc Khanh
Môi nào hãy còn thơm, cho ta phơi cuộc tình. Tóc nào hãy còn xanh, cho ta chút hồn nhiên. Tim nào có bình yên, ta rêu rao đời mình. Xin người hãy gọi tên. Khi tình đã vội quên, tim lăn trên đường mòn. Trên giọt máu cuồng.
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sỹ thể hiện: Lệ Thu; Thiên Kim
Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ. Dài tay em mấy thuở mắt xanh xao. Nghe lá thu mưa reo mòn gót nhỏ. Đường dài hun hút cho mắt thêm sâu. Mưa vẫn hay mưa trên hàng lá nhỏ. Buổi chiều ngồi ngóng những chuyến mưa qua. Trên.
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly & Tuấn Ngọc
Hãy yêu nhau đi quên ngày u tối. Dù vẫn biết mai đây xa lìa thế giới. Mặt đất đã cho ta những ngày vui với. Hãy nhìn vào mặt người lần cuối trong đời. Tình yêu như trái phá. Con tim mù loà. Một mai thức dậy. Chợt hồn như.
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly
Người tìm đến . . . với bước chân. Âm thầm . . . mùa hạ. Từng cơn mưa . . . trút lá. Và dòng sông . . . cuốn đi. Tay hư vô đốt nến. Chiều chơi vơi lên cao. Rồi dòng sông . . . cũng mang theo. Tên người . . . vào huyền.
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sỹ thể hiện: Hồng Nhung
Người tìm đến với bước chân. Âm thầm mùa hạ. Từng cơn mưa trút lá và dòng sông cuốn đi. Tay hư vô đốt nến chiều chơi vơi lên cao. Rồi dòng sông cũng mang theo. Tên người vào huyền thoại. Tay hư vô che dấu chiều qua. Truông.
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sỹ thể hiện: Hồng Nhung
Về trong phố xưa tôi nằm. Có lần nghe tiếng ru bên vườn. Chợt như xác thân không còn. Và cạnh tôi là đồng vắng. Về trên phố cao nguyên ngồi. Tiếng gà trưa gáy khan bên đồi. Chợt như phố kia không người. Còn lại tôi bước.
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly
Đêm xưa ra phố với người. Giờ đây xuống phố với ngày vô vi. Đêm xưa trong phút môi kề. Lòng ta đã có bốn bề hoang mang. Một ngày hiu hắt con đường. Một ngày bước nhỏ nhẹ nhàng ra đi. Theo chân cơn gió ta về. Rời xa.