Một ngày kia ta gieo mầm trên đá
Bên gió cát rong rêu, giữa một buổi chiều mưa
Mưa gội sạch buồn thiu, giữa lùm cây kẽ đá
Nở bao đoá hoa tươi
Người người vui nhìn như là phép lạ
Tay nâng niu cành lá, hạnh phúc thấy hoa cười
Những muộn phiền trôi qua, tâm an lành thanh thản
Gương giác ngộ là đây
Chấp nhất mà chi cho đời ta điên đảo
Quên hết thương đau xóa bỏ hận thù
Đời là cát bụi rồi sẽ về bên bụi cát
Toàn là hư ảo mọi tham luyến chỉ là mê
Đời là vô thường còn lại gì khi nhắm mắt
Buông bỏ mà vui
Lòng từ bi quay về Tịnh Độ
Nhẫn nhục vị tha, bác ái bao dung
Tự tại an nhiên, Vô Lượng Quan sáng soi
Đóa sen hồng luôn tỏa hương.