Tình yêu đã chết đêm nay, chết dịu dàng
Tình yêu đã vỗ cánh bay, bay nhẹ nhàng
Tình đi nào ai có hay
Người chợt tỉnh cơn đắm say
Ngọt ngào mà thấy đắng cay
Tình dìu theo cánh lá rơi, rơi êm đềm
Tình chưa tô thắm nét môi, môi xanh mềm
Tình chẳng chờ cho phút giây
Tình nương theo tiếng gió mây
Tình đi cho trắng đôi tay
Tình dâng con sóng lên khơi
Tình ôm cơn bão chơi vơi
Chim xanh bay rã rời
Tình ngợp trong mắt nhung dài
Tình lịm trong suối mây cài
Khơi sâu thêm mối u hoài
Tình trong một thoáng mơ thôi đã muộn màng
Tình vừa lên tiếng trong nôi đã lỡ làng
Tình nhẹ như hơi gió sương
Tình dịu như tia nắng vương
Người về ôm vết đau thương